Câu thơ găm chặt tâm hồn Nồng nàn hơi thở, cội nguồn lửa thiêng Cuộc đời, mưa bão chung chiêng Con đường đến lớp qua miền bão dông
Con thuyền tri thức qua sông Chở bao nhiêu chuyến ngược dòng thời gian Hôm nay trong nắng thu vàng Lòng người rộn rã, tìm đàng về đây
Nhớ thương một thuở trăng gầy Cơm ăn chưa đủ lòng đầy yêu thương Bóng ai bước vội tới trường Niềm vui gặp lại vấn vương tình trò
Tháng năm dài rộng âu lo Để hôm nay ngược chuyến đò thời gian Bến xưa trường cũ khang trang Đàn chim về tổ nắng vàng theo bay...
NIỀM TIN
(Tặng em Nguyễn Thanh Hoài - Bí thư huyện ủy - CT UBND huyện Quỳ Châu và các em học sinh cũ, nay là những chủ nhân của quê hương, đất nước)
Núi rừng thao thức đêm nay Nhớ thời đèn sách, cô thầy trường xưa Yêu thương biết mấy cho vừa Gặp nhau kể chuyện nắng mưa cuộc đời
Chuyện xưa bao phân khóc cười Hôm nay gặp lại bồi hồi con tim Bầu Trời sải rộng cánh chim Các em là chủ đặng tìm tương lai
Con đường đi tới rộng dài Cho dân no ấm đôi vai gánh gồng Lặng nghe trời đất mênh mông Quỳ Châu rúng động tiếng cồng ngân vang
Điệu Lăm, múa hát rộn ràng Hăng vắn, buộc chỉ bản làng thương yêu Niềm tin gửi lại đôi điều Các em bắc nhịp cầu kiều dân qua
Núi rừng nở thắm muôn hoa Bàn tay nối bản tình ca đại ngàn...
KHI MẸ LÀ CÔ GIÁO
Con tự hào khi Mẹ là cô giáo Biết sẻ chia cả lúc vui buồn Những bài học ở trường chưa hiểu Đêm xuống dần mẹ chia sẻ nguồn cơn
Mẹ ươm xanh hạt giống tâm hồn Nâng đôi cánh bay xa mơ ước Có những hôm học bài chưa thuộc Mẹ cùng con thức trọn đêm dài
Nụ cười cô đi suốt cuộc đời Cho con hiểu tình yêu lẽ sống Cho con hiểu đất trời cao rộng Và biển kia thăm thẳm vô cùng
Mẹ dạt dào tình biển bao dung Chở che con đêm dài giông gió Dạy con biết yêu từ cây cỏ Con tự hào khi có mẹ là cô…
LỚP HỌC TÌNH THƯƠNG NƠI BIÊN CƯƠNG
Lớp học tình thương nơi biên cương Thầy giáo trẻ, ngày thao trường, tối lên bục giảng Học viên già, những người dân của bản Tối theo thầy đến lớp, ngày lên nương
Tuổi thơ xưa không được tới trường Phải theo mẹ lên nương, làm rẫy Ngày lấy chồng, sinh con đẻ cái Phận nghèo hèn đeo bám quanh năm
Con hỏi mẹ bài văn Nghĩa câu thơ, bài toán? ... Mẹ nhìn con thẹn thùng mặc cảm Tìm thầy, bắt đầu chữ o, a ...
Nụ cười vui trong ánh mắt tuổi già Dẫu bàn tay quen cầm dao, cầm cuốc Cả một đời nuôi con, khó nhọc Đến hôm nay mới viết nổi tên mình …
NĂM THÁNG HỌC TRÒ
Còn bao nhiêu đồng đội chưa về Đang nằm lại trên chiều dài đất nước Trường Sơn Tây anh không về được Trường Sơn Đông em ở nơi nào
Chiến trường cần… ta biết xa nhau Nơi giảng đường vắng em từ đó Và nơi đây mỗi nhành cây ngọn cỏ Khắc tên em, bè bạn nghiêng mình…
Đã xa rồi khói lửa chiến tranh Vết thương kịp liền da kín lá Như bầy chim bay đi muôn ngả Lại trở về mái ấm trường xưa
Phút mừng vui ngày ấy – bây giờ Mà sao cứ rưng rưng dòng lệ Dù đi xa mưa nguồn, sóng bể Vẫn tươi nguyên năm tháng học trò.
NỖI NIỀM PHẤN TRẮNG
Một thời trai gác bút nghiên Chiến trường vẫy gọi hai miền có nhau Dốc cao, rừng thẳm, sông sâu Ba lô mang nặng qua cầu xe nghiêng
Chiến trường vang dội khắp miền Trở về phấn trắng nỗi niềm yêu xưa Trường Sơn bên nắng bên mưa Thương em gánh nặng mấy mùa nước lên
Đường rừng mưa lắm vắt sên Một lần qua suối mà nên duyên trời Phong lan tím một nhành tươi Trao em thay cả những lời thề non
Nụ hôn trao vội chưa tròn Anh vào tuyến lửa lòng son em chờ…