Hết chiến tranh sao con mãi chưa về
Để lòng Mẹ bao tái tê trống trải
Đêm khuya vắng gọi tên con..gọi mãi
Phía cuối trời...tiếng vọng lại xa xôi
Tiễn con đi đã mấy chục năm rồi
Nước mắt Mẹ hằng đêm rơi lặng lẽ
Màn đêm xuống bóng Mẹ già cô lẻ
Nén hương lòng...thầm khẽ gọi tên con
Thời gian trôi... Mẹ ngày một héo mòn
Sức đã cạn sao chờ con được nữa
Trong giấc mộng thấy Cha về gõ cửa
Ngôi sao vàng chan chứa những niềm tin
Cha không về trong chiến dịch HỒ CHÍ MINH
Người nằm lại nghĩa trang bến cát
Mẹ tần tảo nuôi con trong khó nhọc
Tổ Quốc cần -Con xếp bút ra đi...
Đất nước mình có bao cuộc chia ly
Sự chia cắt ... Người đi không trở lại
Chiều tháng tư nỗi buồn dâng lên mãi
Nén hương trầm...khắc khoải nỗi nhớ thương.